hai chúng ta
Hai chúng ta qua một thời tuổi trẻ
Đã từng yêu và dang dở đôi lần
Anh chỉ ước rồi đây hai ta sẽ
Bỏ thương đau, thấy được chuyện mình cần.
Sẽ quấn quít như loài uyên ương trắng
Và thương nhau bằng tất cả em ơi
Bóng tà dương hoàng hôn, trời tắt nắng
Trăng Thu ngà sãi bóng sợi tơ rơi.
Không cần biết, thế giới nào rạng rỡ
Anh không cần hơi thở những loài hoa
Cũng không cần những bài thơ trăn trở
Bởi bây giờ, anh chỉ biết đôi ta.
Hãy yêu nhau ngọt ngào và say đắm
Để trăm năm quỳ lại bóng trăng ngà
Và đừng biết thời gian nhanh hay chậm
Bởi lòng anh đã tha thiết yêu rồi.
Khi tất cả lui dần thành dĩ vãng
Vẫn còn anh yêu em đến muôn đời
Thôi em nhé ngày mai trời sẽ sáng
Thương nhau đi, cho đêm bớt rã rời.
Em nghe không Ngân Hà đang dậy sóng
Đêm anh nằm gửi mộng về phương em
Muôn cầu tình ái, xem chừng náo động
Cả không gian điên đảo gót say mềm.
Ta cứ yêu cho đất trời ghen tị
Kệ dòng đời, đổi trắng hay thay đen
Bởi mấy khi tuổi trẻ có hai lần
Yêu đến chết, vẫn còn lòng thương mến.
Quá khứ cũ vùi sâu nơi đáy huyệt
Hai cõi lòng, thanh sạch ngát hương trăng
Cả không gian và thời gian diễm tuyệt
Đều tan ra bên tình ái dung nhan!
Bài này đã được xem 949 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|