khúc tự tình
Nào đã gặp nhau giữa chợ đời
Là thân lữ khách chốn xa khơi
Nay đây, mai đó chân phiêu lãng
Tìm nét tinh anh, hợp đất trời.
Rồi một ngày kia đương nức nở
Ta tìm thấy nàng ở câu thơ
Ôi, nàng tiên nữ trong đêm vắng
Tình tự bên ta, chẳng hững hờ!
Ta đã yêu nàng bằng tất cả
Nhưng tình chưa dám, lộ lời ra
Bởi người như gió từ đâu lại
Chỉ sợ một ngày mưa gió xa.
Và thẹn lòng ta không xứng đáng
Sầu đau thuở trước, kẻ sang ngang
Gánh sầu rao bán trên trời đất
Đổi lại gì đây, giấc lỡ làng.
Xin tặng cho nàng một trái tim
Một trời trăng sáng gọi hồ im
Một vườn thơ dại reo trong gió
Nút lấy hồn nhau, trút nỗi niềm!
Ta tưởng lầm nàng là chị Hằng
Chao ôi đôi mắt đẹp thùy Trang
Nước mây thèn thẹn, thu vào cả
Da thịt trời ơi, trắng ngỡ ngàn.
Hai chúng ta đây, đều đã tường
Trái tim còn giữ bóng người thương
Nhưng xin hãy xóa, mờ nhân ảnh
Nắm lấy tay nhau đến cuối đường.
Bài này đã được xem 1478 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|