Poem logo
Poem logo

mặc kiếp ngàn sau

Tác giả: Hồng Dương
Lòng cứ hỏi sao cuộc đời lại thế ?!
Trơ trẽn vì ... mưu kế để hơn thua
Hồn sần chai lường gạt thật như đùa
Tâm giả dối bán mua tình ân nghĩa

Đời cứ thế với khóc cười mai mỉa
Miệng rỡ càn xóc xỉa cũng vì đâu
Mắt trợn nhìn vào bóng tối thâm sâu
Tai nghe ngóng chuyện sau thành việc trước

Bụng thờ phật tay làm điều ngỗ ngược
Vị thánh thần chân bước với quỷ ma
Học nhân tâm vai khoác áo gian tà
Bao rắc rối cũng ra từ lỗ miệng...

Mặc nhân thế đến lầm than tê điếng
Để bụng cười răng nghiến chảy máu môi
Tình hững hờ khi sự việc đã rồi
Mủi nở rộng mặc hôi tanh gớm ghiếc

Đời cứ thế cứ hơn thua mãi miết
Thu úa vàng trăng khuyết vẹt đầu non
Vết chân người lầm lũi bước đường mòn
Ăn chặn cả đời con rồi đời cháu ...

Ôi ! Thế thái ... dòng đời sao hầu đậu
Kiếp phù vân... ai thấu hiểu cho lòng
Lợi danh làm cho kẽ sỹ long đong
Lương tâm rớt giữa dòng sâu chết đuối

Sao u tối mãi hoài trong mê muội
Chẳng thiết gì theo chuỗi kiếp vòng luân
Chẳng ăn năn để mặc số quay quần
Cha ăn mặn ... vạn lần con khát nước ...

Đời là thế nổi trôi theo lần lượt
Ngày qua nhanh theo nước đẩy mây đưa
Gian dối bưa rồi lại đến lọc lừa
Luồn xu nịnh lưỡi đưa lời ác độc

Hãy mở mắt nhìn vào trong tang tóc
Kẻ thấp hèn đêm khóc lóc lầm than
Ngươi gặp thời vô cảm lại làm quan
Cứ tham nhũng chẳng màng nhân gian chết

Hỡi non nước linh hồn xưa đâu hết
Núi sông ơi !... có mệt lắm không người
Về đi thôi nhìn hậu thế lạc thời
Bình sinh vỡ cả cươi theo xu thế

Miệng ngậm cứng mở lòng đâu có dễ
Hỏi còn gì mà để lại cho sau
Đã tan hoang rồi đổ lỗi ngàn dâu
Đầu sỏi đá còn đâu hồn phiêu lãng ...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm