ngẫm vạn khứ
Ta
Ta ngẫm thời gian lắm chuyện sầu
Ta say ánh nguyệt những đêm thâu
Ta là vảng khách mơ mộng mị
Ta cười nhân thế lắm kẻ si
Ta đợi trần gian hết vỡ tuồng
Ta buồn ta ngẫm lệ ta tuôn
Người
Người mang nặng ngánh cảnh sầu buông
Người giết hồng thơ một chữ buồn
Người mê vọng cảnh nơi hoang dã
Người trả thu về với chốn thương
Người có hiểu cho, ai còn vướng
Người có mang sầu nặng thương ai
Hãy
Hãy trả thu về với chốn thương
Hãy mơ vọng cảnh những đêm trường
Hãy cho nắng mới xua sương tối
Hãy cố quên người học chữ buông.
Bài này đã được xem 1302 lần
|
Người đăng:
|
Lý Văn Sáu
|
|
|