mạch truyền
...
MẠCH TRUYỀN...
Màu xanh dưới lớp tuyết trắng
Tỏa mùi cỏ chưa kịp mục nát...
Khi Đông vội vàng
Trên giấc ngủ ngoan,
Không ẩm ướt giá băng...
Một thọ nhận xa cách
Từ hai cõi giáp ranh.
Tóc em vẫn mềm
bởi hàn độ không đủ sức
đông cứng mạch truyền từ
nỗ lực tâm Người...
Anh,
Dulan
MẠCH ÂM…
“Từ hai cõi giáp ranh”
Người vẫn ngời xanh giữa vùng tuyết trắng
Đêm rất ngắn
Tôi nuối Người một giấc ngủ ngoan
Vạt cỏ xưa vẫn mọc miên man
Cái ẩm ướt giá băng vẫn thơm mùi cỏ dại
Sự cách xa từ Người, cho tâm tôi hóa dại
Cái lạnh đông, không làm tôi ngại đợi chờ
Mạch Người truyền từng khắc, từng giờ.
Tôi nghe nhịp đập bất ngờ thao thức.
Hỏi trái tim đã bao lần day dứt?
Sao vẫn vẹn nguyên tiềm thức ban đầu
Ánh mắt từ Người là tia sáng nhiệm màu
Sưởi trái tim hồng, dòng lưu triều dậy.
Tóc Người vẫn mềm đến vậy
Tỏa hương bồng, ngầy ngậy men say
Tôi chờ Người đêm nay
Thì thầm cho tôi nghe lời ru của gió
Gió mang tuyết từ phương đó
Về chia tôi bớt giá lạnh nơi Người.
Hay thì thôi mang đến nụ cười
Sẻ chia cho nhau trên khoảng đời còn lại
Để mai này hồn còn ghi lại
Trong tâm tôi hình bóng mình…
Em.
Trakhucgiang
...
(08/2013)
...
Bài này đã được xem 648 lần
|
Người đăng:
|
dulan
|
|
|