lỡ xuân thì
Vì người, người lại phụ ta
Vì ta, ta lại phụ người hay sao
Thôi thì chẳng thể vì nhau
Hãy xin chỉ rõ lối nào ta đi
Đã không mong ước được gì
Cũng đừng nuối tiếc làm chi bận lòng
Mười hai bến nước đục trong
Ai mong lơ lững giữa dòng mà trôi
Trời định ôm trái tim rồi
Chỉ đành mở rộng đón mời buồn vui
Dẫu rằng cay đắng ngọt bùi
Niềm riêng cố giữ ngậm ngùi mà chi
Lỡ rồi một thưở xuân thì
Còn chi mà tiếc còn gì mà mơ!?!?!
1998