cõi hồn lạc lối
Chiếc lá rụng xuống hồ thu gợn sóng
Cả bầu trời cả bóng lặn trăng tan
Những vòng tròn hờ hững cứ tỏa lan
Đêm chùng xuống sương loan mờ ảo ảnh
Giữa u tịch dường như ta là khách
Lạc vào miền trống lạnh đến hoang liêu
Hồn bâng khuâng trước cảnh tưởng đa chiều
Sân, si, giận, ghét, yêu, hờn, tiếc nuối...
Một thực tế dòng đời thường vô đối
Để vô tình quên buổi xế vàng thu
Giữa vô phương tình bất tận mịt mù
Sóng đời cuộn tới du miền tội lỗi
Chiếc lá rụng sóng hồ thu lại nổi
Cõi trầm luân theo mỗi đợt vòng tròn
Dòng đời trôi theo thể thức lối mòn
Hồn ta lạc một con đường khác lạ...
Bài này đã được xem 1297 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|