thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (356)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (356)
TINH KHÔI
Ta nhớ mãi lần đầu gặp gỡ
Ngại ngùng vì cách trở xa xôi
Cớ chi lại để lẻ loi
Cầm bằng gộp lại cho lời thơ đan!
Theo ngày tháng chúng mình cùng biết
Tấm lòng thành tha thiết gởi trao
Biển kia dậy sóng ba đào
Thuyền nan vẫn vững tay sào bơi ngang
Dòng sông thương đôi bờ lặng lẽ
Cứ âm thầm chia sẻ đầy vơi
Thầm thì nhắn gởi bao lời
Mối tình vạn kỉ suốt đời mang theo
Có đôi lúc thâm trầm sâu lắng
Để trang thơ lại vắng lời hồng
Biết là ai có nhớ không
Sóng xô gió dạt bão giông não nề!
Áng phù vân vẫn trôi mê mải
Trên đường đời trễ nải lo âu
Bể còn biết được nông sâu
Lòng người trăm nẻo biết đâu mà ngờ
Chút đắn đo muốn rời bể cả
Để cõi lòng thư thả bình yên
Bến xưa vẫn đợi chờ thuyền
Cớ gì lại tách nợ duyên cho sầu
Chiều lá đổ con đường còn đó
Xin anh đừng ngờ có ngờ không
Thuyền em vẫn hướng theo dòng
Tinh khôi trinh bạch như vầng trăng xanh...
26.5.2017
Thi Hoàng
Vẫn Mãi Tràn Đầy
Đọc thơ em nghe lòng cảm xúc
Quả trong nầy từng phút ngân nga
Duyên tình tận cõi ngàn xa
Mãi luôn tha thiết, đậm đà, vấn vương!
Anh vẫn nhớ đêm buồn năm ấy
Thả cánh hồn vào cõi thênh thang
Mong tìm gặp được trăng thanh
Tắm vầng lóng lánh, phả tan mịt mờ
Gặp được em, tình thơ yêu dấu
Rồi tháng ngày đau đáu nhớ nhung
Từng đêm hướng vọng không trung
Để nghe trong gió tiếng lòng của ai
Tình khắn khít chuỗi dài đan mộng
Suốt bao mùa quyện bóng, hoà đôi
Dẫu rằng cách trở xa xôi
Mà như gang tấc, ngọt bùi ấm êm!
Dòng lai láng từ tim ta trải
Men hương tình mê mải say sưa
Trăng, sao, mây, gió…Bao giờ
Gom về kết tụ thành thơ giải sầu…
Anh vẫn hiểu từ lâu sương lạnh
Dưới khuya mờ trầm lắng, nhẹ rơi
Cảnh đời chốn ấy sầu tơi
Thân em vò võ, chơi vơi nỗi niềm
Để đôi lúc bên thềm hiu hắt
Dòng thơ tình nửa tắt, nửa loang
Em ơi! Một tấc lòng son
Thì nào sớm khuyết, khuya tròn xá chi
Em có nghe? Bốn bề gió lộng
Bóng thời gian chuỗi sống còn đây
Duyên thề vạn kỷ ngàn say
Trọn đời ấp ủ tràn đầy luyến thương!
27/5/2017
Nguyễn Thành Sáng