kỳ ảo
Nhìn qua làn nước mưa
Sao lòng người ấm lạ
Gối đầu tay băng giá
Khoảng cách nào xa hơn?
Sự kỳ ảo tâm hồn
Đâu tàng sương, ánh nguyệt
Đâu điểm hòa thương thuyết
Bất lực với thời gian.
Giữa ngàn trùng không gian
Ta biến mình nhỏ lại
Thả vào trong thứ thái
Ngoảnh lại quá vô vi
Ngộ sắc bản diệu kỳ ...
* Người ta nói viết không hay nhưng sẽ có ngày thành chánh quả, thế nên mình cứ thong thả mà đùa vui, Bạn của tôi ơi, sự ấm áp này có thể là nụ cười giành cho ai đó, có chút bỡ ngỡ mà thương yêu
Bài này đã được xem 811 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|