thói đời - tg kim minh
THÓI ĐỜI
ĐỜI trớ trêu, bể dâu cay đắng
THẾ nhân buồn sầu lắng hồn thơ
CHO dòng chữ hát bâng quơ
NÊN buông đi hết vết nhơ của đời
ĐỪNG trách người, xoay quanh chữ Lợi
CỐ khuyên mình nghĩ ngợi chữ Tâm
ƯU phiền dẫu đến ngàn năm
SẦU riêng ai biết, ghét căm cũng thừa
HÃY cho mình điểm riêng để tựa
CÓ ân tình nếu dựa vào nhau
NIỀM riêng dẫu có thương đau
VUI thời sẽ đến, xóa bao u sầu
THÔNG bách tùng sống lâu bền vững
CẢM ơn đời mang những niềm vui
CHO dù lắm lúc ngược xuôi
NGƯỜI ơi hãy nhớ, đừng nuôi nỗi buồn
TA sống trong vở tuồng nhân thế
ẮT có nhiều ô uế gian manh
CÓ phiền não, lướt qua nhanh
VUI lòng quên hết khúc quanh bên mình
HÃY nuôi dưỡng ân tình hiện hữu
NHÌN xa vời ấp ủ buồn đau
NIỀM hạnh phúc, xóa thương đau
VUI thời hiện tại, tính sau ưu phiền
CUỘC sống tạm nơi miền dương thế
ĐỜI lúc chiều, bóng xế tà dương
ẮT là thoát hết tai ương ...
ĐẸP đời xin hãy đừng vương hận thù.
Kim Minh