Poem logo
Poem logo

đứt sợi dây đàn

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Đứt Sợi Dây Đàn

Ờ Xa lạ! Vẫn người xa lạ
Chưa một lần đây đó gọi quen
Thì làm sao nói với em
Những lời trìu mến. ngọt mềm thân thương!

Ở chốn ấy, con đường tráng nhựa
Còn bên nầy hẻm nhỏ mưa trơn
Một đàng bình thản bước chân
Một nơi lầy lội muôn phần ngả nghiêng

Vậy mà sao nỗi niềm vương vấn
Cứ âm thầm lẳng lặng trào dâng
Khiến lòng luôn mãi bâng khuâng
Sớm chiều mấy lượt xa xăm hướng về!

Ai đón mộng, trăng thề trải lối
Ai mơ tình phơi phới xuân xanh
Riêng tôi gió giạt rung rinh
Cành khua lá đổ, riêng mình với thu

Cả bốn phía âm u mù mịt
Ngàn dây leo chằng chịt phủ vây
Mượn hồn thả cánh trôi bay
Lững lờ chầm chậm tháng ngày ấp ôm…

Rồi bỗng chốc cung đờn réo rắt
Chuỗi tháng ngày chất ngất du dương
Đêm kia dưới bóng hàn sương
Đứt dây em cất… Để buồn cho tôi!

Đành trả lại một thời luyến nhớ
Quay trở về xóm nhỏ đìu hiu
Chiều chiều rồi lại chiều chiều
Từ trong sâu thẳm thật nhiều tiếng ngân…

22/10/2017
Nguyễn Thành Sáng

NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm