cung nước-cung lửa
Em ơi, anh vốn là người ngây dại
Chỉ là, nụ cười em khơi lại lửa trong tâm
Ngọn lửa qua năm tháng âm thầm
Chợt bùng cháy trước tâm hồn rạng rỡ
Giây phút đó trong lòng anh đã ngỡ
Đôi ta sẽ nhịp bước trên con đường
Cùng đi đón tia nắng của niềm thương
Nhưng tất cả hoá chỉ là tưởng tượng
Giây phút đó trong mắt anh đã thấy
Bầu trời đêm bao sao sáng xum vầy
Cùng chứng giám cho tấm lòng anh đây
Chưa bao giờ lại quyết tâm đến vậy
Nhưng em ơi, hai ta nhìn hai hướng
Như nước lửa không thể ở gần nhau
Nếu lửa mạnh, nước sẽ bốc hơi hết
Nếu nước mạnh, lửa sẽ chết tâm hồn
Thời gian qua, anh chẳng muốn trốn chạy
Dù gian khó luôn tìm đến bủa vây
Nhưng sót lại anh không thể nào thấy
Một dấu hiệu của yêu thương đong đầy
Thì em ơi, như này là hợp lý
Khi lửa em bùng phát anh phải xa
Để hai ta không phải liều đánh mất
Giữ lại được tính chất của riêng mình
Bài này đã được xem 883 lần
|
Người đăng:
|
Thơ của Lá
|
|
|