thu mạn mơ trăng
Có ai nhặt mảnh trăng vừa rớt
Xin gói đem về ướp với thơ
Thu đã đi rồi đêm giá lạnh
Trăng còn nằm ngủ để ta mơ
Trăng kiêu kỳ lắm nên thu sợ
Lặng lẽ sương buồn đọng chốn cao
Lá rụng bên thềm nghe dáo dạc
Mới hay thu đã tới phương nào
Tìm thu ta khóc nhìn theo gió
Ta có trăng rồi để cuộc vui
Đêm xuống hương sa trăng đủ giấc
Hồn thơ ngật ngưỡng thấm men môi
Thăng trầm mấy kễ chung nhau mộng
Chỉ có trăng ta mãi mặn nồng
Trăng gối lên thềm căng ngực thở
Bầu thơ ta trút mãi chưa xong....
Càn khôn trong cõi đời trôi nổi
Sấp ngửa chi hoài cũng trắng đen
Thân khổ tâm nhàn hồn thánh thiện
Mơ trăng gối mộng bỏ sang hèn
....
Bài này đã được xem 628 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|