thơ hoạ với cạn nguồn (1)
...
Chiều dài hiên thu...
Em lại dẫm vào lá
Bàn chân gầy tháng mười
Bỏ quên đôi guốc hạ
Nâng em tự tháng tư
Có phải em ướm thử
Chiếc úa nào sẽ ngoan
Trên từng ngón lang thang
Giấu muộn phiền hoang hoải
Chiều dài hiên vẫn thế
Không giãn trong mùa Xuân
Không co trong mùa Hạ
Sao bước hoài... hiên Thu
Hay em sợ tuyết Đông
Mang nghìn cơn bão giông
Cuốn trôi sắc diễm tuyệt
Của mùa thương em vun
Buồn vui xin hãy nhốt
Trong chiều dài cuộc đời
Khi ta vào cát bụi
Vui buồn rồi sẽ theo.
Dulan
...
Từ Hiên Thu…
Từ hiên thu em về
Chiều bỗng dài lê thê
Ta nghe trên lối nhỏ
Xì xào tiếng chim di
Ngoài hiên thu lá đổ
Xôn xao gió gọi mời
Ta chờ nghe lời gọi
Âm thầm chỉ mình thôi
Quanh hiên thu còn nắng
Bên ta chút hương thầm
Bay theo cơn gió nhẹ
Lỡ một thời cưu mang
Bên hiên thu chiều tàn
Một góc sầu miên man
Giọt nắng còn sót lại
Trên đồi thu võ vàng
Từ hiên thu ta đi
Dấu tình sầu còn đó
Mai nếu về bỡ ngỡ
Còn nhớ không…một thời
cạn nguồn
...
Bài này đã được xem 776 lần
|
Người đăng:
|
dulan
|
|
|