thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (382)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (382)
TRO TÀN VỠ VỤN
Có đôi lúc lời thơ nghe da diết
Trải tâm can thua thiệt thuở sinh thời
Ước ao chi mình nhận được đôi lời
Dẫu có ảo vẫn là câu chia sẻ
Bên khung cửa bao đêm rồi quạnh quẽ
Ngóng tình anh lặng lẽ dõi trông xa
Mơ nhiều lắm ánh mắt cũng chói loà
Một tia sáng loé lên niềm hi vọng
Cố quên đi cảnh đời đang chiếc bóng
Con tim nào ngóng mãi buổi bình minh
Dẫu đơn sơ nhưng rất đậm ân tình
Hãy giữ mãi ảnh hình trong tươi mới
Có đôi lúc tâm tư mình phơi phới
Đường rộng dài hướng tới những mộng mơ
Trách than ai sao lại cố hững hờ
Đem sóng lớn trải ngang qua lối nhỏ
Người nghĩ gì trước cuồng xoay của gió
Bước chân nào nỡ bỏ để ra đi
Trăng ngà ơi thôi trải sáng làm chi
Cho héo hắt tương lai đầy bóng tối
Lời xưa cũ trót làm ta bối rối
Trách hờn ư? Khi lối cũ đã mòn
Đêm buông rồi...lời hát nghe héo hon
Đừng nhắc nữa khi tro tàn vỡ vụn...
6.10.2017
Thi Hoàng
Còn Đó Một Vầng Trăng
Em giá lạnh, nỗi sầu nằm thung lũng
Còn hồn thì lơ lửng đỉnh non xanh
Quả tim buồn thỉnh thoảng nhẹ rung rinh
Nhịp trăn trở tiếng tình trong lặng lẽ!
Cứ mỗi buổi vào hoàng hôn bóng xế
Nhìn ráng tàn rải lệ dưới đìu hiu
Nghe cánh ngàn hướng tổ vọng lời kêu
Ôi! da diết thật nhiều, muôn xúc cảm…
Từng từng phút từ từ dâng lai láng
Rồi loang tràn, tan loãng tợ phôi phai
Cũng như kia bao cụm xám vầng mây
Gom kết tụ để dài trôi rã nát
Còn đâu nữa vườn xuân đầy thơm ngát
Đoá ửng hồng khoe sắc giữa đong đưa
Có còn đâu những tối ngắm trăng thơ
Niềm ước vọng vật vờ theo ngọn thổi…
Chỉ bốn bề khung chiều dần chuyển tối
Kéo mịt mù phủ lối bước chân đau
Cận hai bờ cây cỏ lắc lao xao
Như chia sẻ ánh trào vương vấn cũ…
Tận xa xa âm vang lời của gió
Hỡi người ơi! Còn đó ánh trăng đêm
Dẫu trời đang nắng tắt, tím về em
Một thoáng nữa, tỏa lên bầu lóng lánh…
7/10/2017
Nguyễn Thành Sáng