** một chút hương xưa.**
MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA
Đã biết lần đi khó trở về
Sài Gòn một thuở mộng hồn mê
Còn đâu kỷ niệm hờn dâu bể
Rạn nứt tim yêu vọng não nề
*
Tên đà đổi khác đã từ lâu
Nỗi nhớ từng cơn bạc mái đầu
Vượt biển lìa xa còn rõ dấu
In hoài tuổi dại mãi nồng sâu.
*
Dĩ vãng mù xa bụi phủ đầy
Phương nào áo trắng vẫn làm ngây
Si tình lứa tuổi vào mơ ấy
Lặng lẽ trao duyên mắt đượm gầy
*
Dần xa bốn chục những năm dài
Nỗi nhớ luôn nồng chửa vội phai
Khắc khoải niềm riêng sầu ái ngại
Dòng thơ gói lại mối u hoài.
*
Chốn cũ bây giờ vẫn mộng mơ ?
Người em mắt đã kéo mây mờ
Chiều hôm thấy lại niềm thương nhớ ?
Một thuở xuân tình đậm nét thơ.
*
Đây lời dĩ vãng ngược thời gian
Một chút hương yêu nhớ đại ngàn
Khoảnh khắc trần ai sầu lẻ bạn
U buồn thế sự họp rồi tan...
*
Ngồi mơ vọng tưởng lúc xuân nồng
Kỷ niệm xa vời mắt đợi trông
Đúng hẹn xe lam còn chỗ trống
Cùng nhau đến lớp dệt mây hồng...
*
Còn đâu tuổi dại ngát hương tình
Diễm phúc riêng ngồi áo trắng xinh
Các nữ sinh kìa luôn lặng tĩnh
Miên man gối mộng ghép ta mình...
-N3-Nguyễn Ngọc René - Paris - 08/11/2017
Ngày xửa ngày xưa...Có những chuyến xe lam đưa rước học sinh ngày 2 lượt...Diễm phúc cho ai được ngồi chung cả chuyến xe bên cạnh các cô áo dài trong trắng của tuổi học trò...Vào lớp học hành để hướng tương lai...Hay...vào lớp để ươm mộng tình...?...