tâm sự kẻ đưa đò
Đời ta như gã lái chèo đò
Đưa khách du thuyền tự bến mơ
Êm ái bên nhau trên dòng chảy
Buâng khuâng khói toả chốn sương mờ
Yêu nước lân la thềm bến cũ
Đò chiều còn ngóng sáo sang sông
Nắng mưa qua lại bao ngày tháng
Lưu luyến làm chi khách má hồng ?
Đã mấy thu rồi em biết không
Nào vui cách trở mấy năm trường
Còn đâu thưở ấy hồn thơ mộng
Người ở nơi này kẻ tha phương
Gần ai ngây ngất trái tim đầy
Lâng lâng thanh nhẹ khắp trời mây
Tâm thức bao la hoà vũ trụ
Mến thương say đắm nào có hay ?
Tình ấy chim bay bóng mất rồi
Bầu xanh khoảnh rộng cõi xa xôi
Giờ đây trên chiếc thuyền vô định
Ngơ ngẩn ngóng trông một hướng trời
QHNC