thơ hoạ của dulan với nguyễn thành sáng
...
Sao Em Nỡ Đập Vỡ Đàn
Tôi đến tình yêu chẳng dối gian
Vậy mà em cứ mãi lời than
Xa gần, bóng gió niềm thay đổi
Cao thấp trăng trời, bọt rã tan
Khiến phủ mây mờ gieo sẫm tối
Để mang ánh nhạt phả đen tàn
Hương lòng, kỷ niệm còn đâu đó
Sao nỡ đành tâm… đập vỡ đàn!
Nguyễn Thành Sáng
Uổng đàn...
Một đàn một thiếp một không gian
Hỏi gió hỏi mây có thở than
Nước xuống triều dâng con sóng vỗ
Lửa bùng quang hạ khói mờ tan
Thệ nguyền chẳng phải chung xây đắp
Bội bạc trách chi cuộc rã tàn
Nhẹ khảy cung sầu gieo thế thái
Đập đi... uổng phí một cây đàn.
Dulan
Đành Chôn Kỷ Niệm
Giờ đây lặng lẽ dưới thời gian
Có kẻ âm thầm nhúm ngọn than
Sưởi ấm cõi lòng mang nỗi nhớ
Vơi sầu tâm tưởng vướng tình tan
Gót chân trĩu nặng bầu cô tịch
Quả đỏ quằn đau bóng lụn tàn
Thôi nhé! Đành chôn bao kỷ niệm
Bởi đâu còn nữa nhạc cung đàn!…
11/11/2017
Nguyễn Thành Sáng
Bài này đã được xem 952 lần
|
Người đăng:
|
dulan
|
|
|