gom mùa cổ tích về trao tặng mình
Ngoại đặt cho cái tên Nghé
Mà nào phải tuổi con trâu
Ý bà mong cháu mạnh khoẻ
Thơ dại ốm yếu gì đâu
Giếng làng ngày xưa nắng ngọt
Cá bống quẫy nước trong veo
Ăn hạt cơm thương Cô Tấm
Thơm bàn tay Mẹ thôn nghèo
Giấc mơ lọ lem chắp cánh
Chiếc đũa thần tiên vắt ngang
đồng xuân mạ non lấp lánh
Chú chuột cưỡi quả bí vàng
Theo nhịp võng đưa mây gió
Con sáo một mình qua sông
Loay hoay trên cầu tre nhỏ
Đánh rơi lỡ chiếc hài nhung
Lầu Tây xứ mù tuyết bạc
Dáng liễu đơn nghiêng loan cung
Tóc nàng mỹ thư héo hắt
Tếch hoa ban trắng lạnh lùng
Nhìn ngoài song trăng khuyết nửa
Xót cho duyên kiếp tiều phu
Hồn xa tình xưa chan chứa
Chén ngọc lệ rót sao vừa ...
Cổ tích - thời nay vẫn thế
Phận - tình buồn như mùa thu
rụng đầy lá màu kỉ niệm
Xanh đỏ vàng tím lối về
Mắt Cú dõi đêm sa mạc
Tìm tháp trăng treo hướng nào
Giấu bóng bà xưa ru giấc
Bên sông quê Ngoại dạt dào
Thương cánh cò trắng ca dao !
Gom mùa cổ tích về trao tặng mình .
Hoa Thuỷ Vu
viết cho trăng mười sáu của mình ngày xưa
(5/10/17 )