sao vậy thế hỡi em?
Sao Vậy Thế Hỡi Em?
Nầy em hỡi! Tại sao mình không thể
Nhích bàn chân chút nữa để gần nhau
Cho từ nay ánh trào phơi bóng xế
Hóa lại thành bộ rễ bám lòng sâu…
Tại sao cứ thu hình trong vỏ ốc
Lắng nghe từng cơn lốc thổi vù qua
Làm hương vị đậm đà tù kẹt góc
Biến mảng tròn chắn bọc điệp ngân nga
Tại sao mãi âm thầm nơi nẻo vắng
Ôm nỗi niềm hụt hẫng hóa làn sương
Dưới giá lạnh canh trường thêm tụ nặng
Rồi âm thầm lẳng lặng giọt hàn buông
Sao khép cổng khu vườn đang độ nở
Để đóa hồng bỡ ngỡ tỏa hương say
Bâng khuâng dạ nhìn mây giăng đỉnh ngõ
Theo thắt buồn, trăn trở cánh lung lay
Sao không thể? Vì sao mình không thể?
Bước dài ra cửa bể dưới đêm trăng
Nhìn sóng biếc lăn tăn hòa ngọn gió
Ngắm ánh vàng vạn thuở trải long lanh
Và tại sao chẳng thể dưới hoàng hôn
Nhè nhẹ kéo mảnh hồn xanh trở lại
Xòe ấm áp bàn tay tình mơn trớn
An ủi niềm đau đớn cõi lòng ai
Sao vậy thế hỡi em! Hỡi vậy em?
Vì sao để con tim đầy tha thiết
Phải tháng ngày rên xiết giữa màn đen
Sầu héo hắt, rũ mềm muôn da diết!...
13/11/2017
Nguyễn Thành Sáng