hõì ức và điều em trăn trở
Bình Thuận ơi ! Nay vắng bóng một người
Vì gia cảnh con ra đời kiếm sống
Mẹ ở lại ngày đêm hằn trông ngóng
Thương con khờ lệ chảy đọng vành mi.
Nhớ thuở xưa con nhỏ dại biết gì
Mẹ chăm bẵm dỗ dành khi đau ốm
Lúc con ngủ mẹ thường hay nhìn trộm
Mắt dịu hiền thắm nghĩa đượm tình thân.
Năm tháng trôi con cũng lớn khôn dần
Giờ xa xứ luôn bần thần khắc khoải
Nhớ mẹ lắm ngày đêm hằn mong mỏi
Thương mẹ nhiều mãi ngóng đợi gầy hao.
Biết khi mô mới thấy được ngọt ngào
Để dáng mẹ bớt xanh xao tiều tụy
Lòng nặng trĩu trong hàng ngàn suy nghĩ
Làm thế nào đỡ phiền lụy mẹ cha.
6/8/2017