tự hào đức sơn quê tôi
TỰ HÀO ĐỨC SƠN QUÊ TÔI
"Thơ : MC Quang Sáng"
(...Chàng trai xứ nghệ...)
Một thuở yên bình nơi không thể nào quên
Những cái tên ! Từng vùng ta vẫn gọi
Nào rú Khe Vang, Khe Trun, Khe Bưởi
Hố Gạo, Hố Giong, tới cả Động Lù.
Lên đỉnh Ông Đùng, gió lồng lộng vi vu
Tiếng kèn nhị, khóc giã từ thê thảm
Ngược dọc đường xuôi ta cách xa vài dặm
Cũng giống nơi đây, nhưng tên gọi Khe Dài.
Mảnh đất hai đầu vướng chặn cõi thiên thai
Chui "cửa tử" nhưng lại đầy nhựa sống
Nơi thuở ngày xưa ta nuôi bao hy vọng
Dạy răn ta khôn lớn được thành người.
Nơi đó còn nghèo còn vất vả ngược xuôi
Vai áo bạc, mẹ còn ngồi khâu vá
Đồng bãi ruộng nương cả một đời vất vả
Nhưng quê tôi tràn ngập yêu thương.
Yêu những con người dầm một nắng hai sương
Yêu cái giản dị, tầm thường mộc mạc
Ý ới gọi nhau "qua nhà uống nác" (nước)
Nước trong xanh, dào dạt hồn quê.
"Cơn gạo còm" hỏi ai đã từng nghe
Ai biết rõ miếu linh đền "Hòa Quý"
Ai từng đạp xe leo dốc cao "Hòe Sỹ"
Bãi nương mơ, dốc động cạnh bến đò.
Động nhà thờ, bãi chợ ... ! trồng ngô
Khi trồng Lạc, có mùa trồng đậu
Chẳng ngại, nắng mưa, đất cằn, đất xấu
Tay luôn tay cho bãi được xanh rờn.
Tôi tự hào quê tôi đó "Đức Sơn"
Xin nhớ mãi ... ! Cội nguồn xin nhớ mãi
Dù đi xa theo vận đời bươn trải
Tôi vẫn tự hào quê tôi đó "Đức Sơn"./
Lê Sáng Đêm 23 _ 10 _ 2017