thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (410)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (410)
KHI CÓ EM
Khi có em lòng anh bối rối
Bước trật đường lạc lối nào hay
Đã từng ao ước nắm tay
Cùng nhau đi hết những ngày bão giông
Khi có em chẳng ai đưa lối
Vẫn thả hồn mỗi tối trăng lên
Mộng mơ tìm cõi bình yên
Dập dìu lướt sóng cho thuyền ra khơi
Khi có em đường hoa rực rỡ
Gió mây nào bỡ ngỡ chen ngang
Niềm vui vui đến ngập tràn
Hương đâu thả xuống dịu lan đất trời
Khi có em đêm dài chợt ngắn
Chẳng có gì cản chắn tim anh
Vọng đưa khúc hát ngày xanh
Ước chi hai đứa đã thành duyên son
Tình vạn kỉ hôm xưa vun đắp
Nghĩa ái ân tràn ngập niềm vui
Ngại ngờ mình nhé đẩy lùi
Cho xuân thắm lộc xanh chồi tươi hoa
Quên hết cả những điều khuất tất
Bận lòng chi hãy thật thảnh thơi
Niềm thương trọn vẹn bao lời
Để cho thêm thắm tiếng cười bên nhau
Câu nguyện ước hai ta đã ước
Để bây chừ mình được thành duyên
Vững tay chèo lái con thuyền
Phong ba gió táp vẫn yên cõi lòng
Có em…nên hãy thong dong
Thi Hoàng
Có Em Rồi
Có em rồi, sẽ không còn nữa
Chuỗi thu hình, trăn trở, bâng khuâng
Tấc lòng hướng vọng xa xăm
Chạnh buồn trống vắng, muôn phần xót xa!
Có em rồi, vườn hoa tình ái
Nở rộ chồi, ngập mãi sắc xanh
Bốn mùa ngọn thổi rung rinh
Hương thơm toả nhẹ, bồng bềnh đó đây
Có em rồi, u hoài quạnh quẽ
Thả khung trời bóng xế đìu hiu
Hoá thành mây xám phiêu diêu
Trôi về tít tận dưới chiều vỡ tan
Có em rồi vầng trăng rụng núi
Khiến mịt mù bóng tối hôm nao
Từ từ chuyển ánh lên cao
Phả muôn lóng lánh loang vào đêm đen…
Để từ nay quả tim héo hắt
Nghiêng trở mình chao lắc từng cơn
Cho dòng máu nóng đẩy dồn
Ửng xưa trở lại, lay hồn đứng lên
Lời ước hẹn mông mênh trải mộng
Cõi không gian lồng lộng thênh thang
Đêm trầm tắm ánh, lâng lâng
Ngày nghe gió lướt, vô vàn du dương
Khắc đậm sâu niềm thương, nỗi nhớ
Đượm thắm nồng vạn thuở không phai
Đường xa nắm chặt bàn tay
Cùng nhau sánh bước, tràn đầy ấm êm
Tơ hồng chỉ mối se duyên…
Nguyễn Thành Sáng