nhớ nào?
Thưở nào giữa chốn phù vân
Tình nào vẫn đẹp trong ngần như sương
Thưở nào giữa cõi vô thường
Buồn nào như sợi khói vương giữa đời
Mưa nào rớt xuống hồn tôi
Lạnh nào lạnh tựa kiếp người mênh mang
Thưở nào tình đã lỡ làng ?
Thưở nào người mãi xa vời vợi xa ?
Nhớ nào ? Nỗi nhớ chợt òa ...
Quên nào như đã quên là vội quên ...