Poem logo
Poem logo

đời là bể khổ

Tác giả: Tocngan.HYTV
ĐỜI LÀ BỂ KHỔ!

Bà nay đã bẩy mươi xuân
Cả đời vất vả gian truân vô cùng
Cái thời tuổi trẻ má hồng
Bao chàng ngấp nghé mà lòng chẳng xiêu.

Thế rồi trời lại xúi yêu
Một người tồi bại rất nhiều thói hư
Tiền lương cứ giữ khư khư
Mặc vợ lam lũ, con ư? Kệ mày!

Một mình ăn uống đủ đầy
Vợ con đói khổ bao ngày chẳng lo
Thỉnh thoảng hắn lại đánh cho
Bao lần muốn bỏ vậy mà được đâu.

Có lần đập vỡ cả đầu
Máu chảy lênh láng phải khâu rất dài
Mặc con bốn đứa thơ ngây
Kêu la thảm thiết thương thay mẹ mình.

Nhìn con mà thấy thương tình
Bà lại gánh vác một mình lo toan
Lặng im không tiếng thở than
Mong con khôn lớn sang trang cuộc đời!

Ngờ đâu số phận con người
Trải bao kiếp nạn mà trời chẳng thương
Con đang khỏe mạnh bình thường
Thì trời lại giáng tại ương liên hồi.

Người bệnh tật, người dở hơi
Thuốc men chạy chữa nhưng rồi bó tay
Một mình gắng sức qua ngày
Thân gầy tiều tụy mắt cay trũng nhiều.

Dáng người gầy bé liêu xiêu
Đôi vai gánh cả mọi điều khổ đau
Người ta sướng trước khổ sau
Còn bà ôm trọn nỗi sầu trăm năm.
                  Tocngan.HYTV (28/11/2017)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm