bẩy mươi hai năm giải quyết “giặc dốt”
BẨY MƯƠI HAI NĂM GIẢI QUYẾT “GIẶC DỐT”
Tớ chỉ cu li chẳng lộ hình
Yêu thơ nên thả chữ linh tinh
Thả nhiều đôi lúc mình không hiểu
Luận đi, đọc lại thấy giật mình...
Luận đi, đọc lại thấy giật mình
Trời ơi!!!... tiếng Việt mình sâu rộng
Ngữ, từ rõ vậy suy linh tinh...
Ngữ, từ rõ vậy suy linh tinh
Rõ vậy... nếu mà... thật hãi kinh
Phó... ông, đề xuất sự thông minh
Công trình dài năm... hai mơi đấy...
Công trình dài năm... hai mơi đấy
Gom, thay vài kí tự chứ mấy
Có thế thôi sao quấy Phó hoài
Cái lũ trẻ trâu viết đó: đầy...
Cái lũ trẻ trâu viết đó: đầy
Cái lũ trẻ trâu - cái lũ này
Ăn cắp sáng kiến chết có ngày
Hai mươi năm Phó vày vò tóc
Có biết là cực nhọc lắm không
Không kể công thì ông bỏ sức...
Chúng đã dùng tức là chúng hiểu
Liệu rằng mình có hiểu được không
Nếu là nếu... cải cách thành công...
Nếu là nếu... cải cách thành công
Mình có lẽ không làm thơ nữa
Vì nếu làm, rồi sẽ có bữa
Vài ngày ngồi dịch nghĩa câu thơ...
Vài ngày ngồi dịch nghĩa câu thơ
Nếu mà hiểu - vỗ đùi sâu rộng
Còn nếu không - ác mộng liên hoàn
Ối trời ơi... thực sự bất an
Cu li tớ sợ màn: mù chữ...
Bẩy mươi hai năm rồi... dài chứ?
Cụ Hồ ơi... mới xóa nạn hầy
Đêm đua ngày "Bình dân học vụ"
Qua "cổng mù" mới vào được chợ...
Nếu xảy con thực sự sợ:
"Thấy nàng mải miết xe tơ.
Thấy cháu "i - tờ" ngồi học bi bô.
Thì ra vâng lệnh Cụ Hồ.
Cả nhà yêu nước "thi đua" học hành"...
Xóa mù chữ - mới chớm thành
Sợ mai nặng lốt: anh Cu li mù...
Thôi đành chấp nhận,mặc dù:
Con vẫn yêu nước, yêu chữ Cụ Hồ viết tuyên ngôn...
01/12/2017
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 1501 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|