miền vô định
Thơ : Huệ Hương.
Ngược dòng quá khứ ngày xưa
Ngõ về năm ấy đón đưa một người
Thoạt nhiên hai đứa nô cười
Thẹn thùng ánh mắt, bờ môi chớm hồng
Nay về qua ngõ ngóng trông
Ôi thời ... áo trắng trong lòng nghĩ suy
Bước chân vô định cũng tùy
Lẽ thường độc bóng gối quỳ cầu an
Muôn khơi dạo bước đại ngàn
Đâu ngờ cay đắng ngập tràn thân tôi
Thời gian chẳng kịp nữa rồi
Quay về đất mẹ dạo chơi cho đành.
Bài này đã được xem 1098 lần
|
Người đăng:
|
Muối Mai
|
|
|