mặc niệm
MẶC NIỆM
Trăng thế kỷ bay qua miền dĩ vãng
Nắng chiều tan rụng xuống bãi thiên đường
Người trở lại bến xưa sầu vạn cổ
Góc trời buồn giăng mấy sợi tơ vương
Nâng niu đêm hôn vành môi bỏng rát
Tiếng đàn ai lạc lõng suốt canh trường
Dấu muộn màng vây quanh đời sớm tối
Miên man sầu gió khép cả mùa thương
Rượu ly bôi chén tình đang vụn vỡ
Câu thơ chiều nhào nặn bóng hoàng hôn
Gió đông trôi bên hiên đời lạnh lẽo
Chén men cay chát chúa mảnh linh hồn
Dòng tình sử cồn cào men rượu đắng
Gót hư hao góc phố biết đâu tìm
Ta nâng niu bước chân trần lặng lẽ
Bãi hoang đời thấp thoáng đã vào đêm
Sợi mưa đan đưa ta về kỷ niệm
Bến sông xưa vắng vẻ một con thuyền
Cô lái nhỏ ra đi từ dạo ấy
Để trăng buồn rơi đáy vực nằm im
Cơn mưa ướt bên kia cầu lãng tử
Khói mây giăng bến lữ khách mong đò
Nhịp tim buồn se thắt dòng máu cuộn
Nỗi nhớ về tìm lối nhỏ quanh co
Thôi đã hết đêm không còn diễm tuyệt
Ngày chơi vơi như điệu hát ru buồn
Câu thơ xưa cũng theo màu kỷ niệm
Bỗng nhạt nhòa như khói lịm đầu thôn
Trả lại nhau khung trời đêm lộng gió
Ngõ tâm giao khép lại những đêm ngồi
Cơn mộng mị men theo ngày tháng cũ
Bến tự tình khắc khoải cuốn dòng trôi ./.
Lê Cảnh Tiến 03/12/2017
Bài này đã được xem 723 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|