tình bơ vơ... (tình lỡ)
THU ĐỪNG LÀM CHIẾC LÁ BAY
GIỌT NGÂU CHỚ RỚT ĐỌA ĐÀY VẦN THƠ (*)
THU đang gởi THƯƠNG về bên cửa
ĐỪNG giận hờn NHAU nữa người ơi
LÀM cho đôi CHÍN mùa rơi
CHIẾC thuyền vẫn ĐỢI chơi vơi giữa dòng
LÁ vàng đổ , MƯỜI mong trăm nhớ
BAY chốn nào ? CHỜ gởi đôi câu
GIỌT mưa rớt giữa ĐƯỜNG sầu
NGÂU mùa YÊU cũ , mái đầu vừa phai
CHỚ để mộng LẠC ngoài hiên vắng
RỚT bên thềm ... BƯỚC lặng niềm mơ
ĐỌA rồi một mối TÌNH thơ
ĐÀY thêm mấy bận BƠ phờ lối hoa
VẦN ái cũ vu VƠ hờn tủi
THƠ vẫn còn SẦU buổi ban sơ
THƯƠNG NHAU CHÍN ĐỢI MƯỜI CHỜ
ĐƯỜNG YÊU LẠC BƯỚC TÌNH BƠ VƠ SẦU (*)
TÌNH LỠ
Diệu Nguyễn
THU bảng lảng gợi niềm THƯƠNG cũ
ĐỪNG lìa NHAU ủ rũ mày châu
LÀM cho chiều CHÍN ruột đau
CHIẾC vòng hẹn ước phai màu ĐỢI mong
LÁ trầu xanh MƯỜI đồng một xấp
BAY lững lờ CHỜ cặp với cau
GIỌT thương rớt cuối ĐƯỜNG vào
NGÂU tình ngưu chức, YÊU nhau lỡ làng
CHỚ tiếc nuối đò ngang LẠC bến
RỚT tay chèo BƯỚC đến động tơ
ĐỌA trong TÌNH ái mập mờ
ĐÀY cho má phấn, BƠ thờ rối ren
VẦN câu chữ trắng đen VƠ vẩn
THƠ gởi rồi thờ thẩn SẦU rơi
THƯƠNG NHAU CHÍN ĐỢI MƯỜI CHỜ
ĐƯỜNG YÊU LẠC BƯỚC TÌNH BƠ VƠ SẦU
Bài này đã được xem 1267 lần
|
Người đăng:
|
Đinh Ngọc
|
|
|