chênh chao
CHÊNH CHAO
(TÌNH THƠ THÁNG 12)
Đông bắc về phố lạnh lùng đến lạ
Giọt nắng buồn nằm vạ giữa ngày đông
Gió lạc đường rét buốt nỗi chờ mong
Đông trắng xóa tái tê lòng hoang hoải
Chiều mơ màng ngày đông buồn khắc khoải
Tiếng thời gian len lỏi lối ai chờ
Phút chạnh lòng giữa khoảng vắng bơ vơ
Chờ đợi ai tiếng thở dài thủ thỉ
Ta đang cố tìm tình yêu vị kỷ
Hay cuộc tình vốn dĩ tồn tại đâu
Để đông về cứ mãi lạc mất nhau
Bước lữ thứ nhẹ chênh chao ngõ vắng
Lại một mùa cố dặn lòng nuốt đắng
Ôm cô đơn quặng thắt giữa lạnh lùng
Lại một mùa chẳng thế sánh bước chung
Lại một mùa chẳng được cùng hạnh phúc
Lối quen nào giờ bỗng sao hun hút
Chợt giật mình lắm lúc ngỡ là mơ
Lặng suy tư hồn nức nở dại khờ
Nhìn vô định rồi vờ vào quên lãng
Tháng mười hai giấu tình xa lơ đãng
Khúc vô thường
....Chếnh choáng
...Cả hồn thơ
...
Quảng Nam
1/12/2017
Mai Xuân Rin
Bài này đã được xem 1579 lần
|
Người đăng:
|
MaXuRi
|
|
|