xót cảnh đời
Sao mà lắm cảnh oái ăm
Kẻ nhung lụa gấm người nằm co ro.
Bên kia ánh sáng lập lờ
Chổ này bóng tối mịt mờ hãi kinh.
Tưởng đâu nhân thế hữu tình
Rằng hay vỡ lẽ bất bình xót xa.
Sống bờ ngủ bụi không nhà
Biết mô trú giọt mưa sa giữa trời.
Gầm cầu bụi bẩn thối hôi
Mang thân ẩn náo mảnh đời éo le
Thâm tình bỏ mặc sợ quê
Cù bơ cù bất bước lê khất hành.
13/12/2017