nỗi sầu đông
Mỗi độ đông về tuyết lại rơi
Mênh mông sương trắng phủ núi đồi
Cây khô lá rụng mình trơ trọi
Mây đọng cành cong gió dập vùi
Ngẫm cảnh tha hương buồn viễn xứ
Thương thân cô quả khóc ngậm ngùi
Bao năm ngăn cách miền quê cũ
Mang mang nỗi nhớ lạnh lùng thôi
Cảm xúc trên đời ai thấu hiểu ?
Niềm đau nhân thế có mấy điều :
Gương vỡ nhà tan sầu ly biệt
Xa nòi lìa nước kiếp phiêu lưu
Nghèo đói nợ nần hoài khó trả
Dở dang lận đận mãi đường yêu
Tình tiền tù tội vương hoạn nạn
Bệnh tật dây dưa vướng chẳng rời
Nghiệp lực thâm sâu người phải gánh
Tham chi cuộc sống nợ luân hồi ?
Đông đến cho lòng thêm tê tái
Một vùng băng giá tuyết đầy vơi
QHNC