tiễn thu
Đông trở gót tiễn thu đi mãi
Mặc vần thơ tê tái dở dang
Đơn côi một kiếp phũ phàng
Nửa đêm trở giấc ngỡ ngàng không nhau !
Người đi rồi, niềm đau còn đó
Mùa thương ơi ai có thấy Anh
Nồng nàn, lưu luyến yến oanh
Bồi hồi, khắc khoải, năm canh thẫn thờ !
Bình minh rạng, vần thơ tươi tắn
Kỉ niệm xưa ngắn chẳng tày gang
Cồn cào thu gọi đông sang
Đường trần lẻ bước bẽ bàng tiễn thu !