bông hoa đồng nội
Em chỉ là bông hoa đồng nội
Nở khiêm nhường bên lối người đi
Chẳng như hồng huệ kiêu kỳ
Đỏ, xanh, vàng, tím đua thi sắc màu
Nếu chán rồi ồn ào phố chợ
Mời anh về vui với đồng quê
Chốn nghèo chẳng khiến ai mê
Nhưng tình với nghĩa không chê chổ nào
Anh thấy không ! Hồng bao sặc sỡ
Nhưng gốc gai nếu lỡ động vào
Thế nào cũng khiến anh đau
Sắc mà quá thắm vốn mau phai tàn
Em chẳng là phong lan tuyệt tác
Gái chân quê, mộc mạc dễ gần
Phong lan cao quý bội phần
Em loài dại... Anh cần hay không ???