đông hờn
Đông giận hờn giấu hạt nắng đi đâu
Khung trời lạnh rắc sầu lên mắt nhớ
Sương trắng đọng vào boàng hôn đang thở
Gánh đời nghiêng cán vỡ nát linh hồn.
Bánh xe đời mềm oẵn cuối dốc buồn
Đống sầu chật chất dồn thêm cay đắng
Dòng nuối tiếc bây giờ thêm quá nặng
Nhịp tơ chùng nên chẳng cất dây rung
Gió mùa đông cứ lay lắt lạnh lùng
Xua chiếc bóng mông lung buồn héo hắt
Dòng sông tuổi u sầu càng giăng mắc
Tóc bơ phờ đã bạc mấy mua trăng
Ngẫm đời mình ôm phận kiếp lỡ làng
Nghe thấm mệt con đàng đời trôi nổi
Dốc đời lắm chông gai cùng tội lỗi
Để kiếp người sương khói bạc trần gian.
Đông giận hờn cõng nắng mãi đi hoang. ..
Ta khờ dại lạc đường nên giá buốt
Chiều vô cảm mặc đường trần trơn tuột
Đêm ngại ngùng khóc suốt cả canh thâu....
ĐH. QT. 22/12/2017
Bài này đã được xem 776 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|