tiếng lòng người viễn xứ khi xuân về
Xuân này lại chỉ mỗi mình xa
Ở tận trời tây dõi bóng nhà
Ước mãi êm đềm ngơ ngẩn dạ
Mong hoài khắc khoải thẫn thờ ta
Buồn nên lặng lẽ hờn thân quá
Xót cũng âm thầm giận kẻ qua
Sống cảnh trần gian nhiều nghiệt ngã
Luôn thèm đất mẹ phủ tình cha.
30/12/2017