mỗi đêm về ta lại nghĩ vẩn vơ
Mỗi đêm về giọt nước mắt lại rơi
Nghe đau nhói thêm rã rời thân xác
Cuộc đời hỡi ! sao đắng cay đen bạc
Có chăng ai đã đổi khác thay lòng
Mỗi đêm về ta cứ mãi ước mong
Một hạnh phúc nghĩa tình nồng trọn vẹn
Nghĩ khó thật làm sao mà vun vén
Để riêng mình ôm hứa hẹn duyên tơ.
Mỗi đêm về quạnh quẽ đến thẫn thờ
Khiến hy vọng tựa cơn mơ xa lắc
Rồi bất chợt trái tim càng quặn thắt
Nhớ thương ai mà siết chặt cõi hồn.
Mỗi đêm về khao khát được cái hôn
Bao xúc cảm luôn bồn chồn trong dạ
Gắng gượng sống đâu khi nào buông thả
Cũng vì yêu mà nghiêng ngã lụy phiền.
3/1/2018