nhớ nắng xuân xưa ii
NHỚ NẮNG XUÂN XƯA
Nắng rọi hồng khiến cõi lòng thổn thức
Màu vàng mai nhen nhóm nhuộm đầy sân
Trái tim nồng bềnh bồng treo gió bấc
Gởi mùi hương hoa cúc tỏa xuân thì
Nắng Sài gòn cho ta màu kỷ niệm
Rọi đường mây trắng vạc áo em bay
Phố xuân chiều cho anh nhiều kỷ niệm
Buổi ban đầu mình sánh bước trong tay
Nắng xuân tình em khoe mình duyên dáng
Màu son môi một thoáng chạm hồn tôi
Mắt môi cười em dệt trời thơ mộng
Nụ hoa đời vươn khát vọng xa xôi
Màu nắng kia chứa muôn vàng phép lạ
Rọi ân tình từ sâu thẳm mong manh
Lửa niềm tin bỗng rực cháy tim mình
Hòa hơi thở sưởi quanh vùng ảo ảnh
Ánh xuân xưa thêm một lần cô đọng
Tìm tâm hồn soi hoài mộng cố nhân
Phố Duy Tân chẳng phai nhạt nơi lòng
Bao xa cách vẫn hương nồng vạt nắng.
KIM MINH