tình phụ hương xuân phai nhạt
Đêm khuya gói chiếc phòng thêm lạnh,
Tâm tư băn khoăn giấc chẳng lành,
Giọt sương đêm bên khung cửa sổ,
Đọng lại thành giọt nước mắt đơn.
Bên ngọn đèn khuya ánh mắt sầu bi,
Nhạc buồn văng vẳng nhớ hận tình xưa,
Người phụ tôi chay theo dòng đời xuôi ngược,
Để vết thương lòng vẫn hằn sâu.
Lòng còn nặng trĩu mối tình son,
Hương xuân bay theo dòng dời phai nhạt,
Hoa xuân nở rộ bên đời,
Sao tôi vẫn thấy nhạt nhòa trong tim./.