hóa băng
Thả chút hương tình gió thổi quăng
Rồi mang nỗi nhớ dệt cung hằng
Cho vần nguyệt tỏa luôn hoài bện
Để vệt sương tràn cứ mãi giăng
Những lúc canh khuya buồn có lẽ
Vài hôm giữa tối xót không bằng
Êm đềm quạnh vắng hồn vô cảm
Chắc tại tim này đã hóa băng.
23/1/2018