tình hóa rêu phong
Anh biết mà em, tình yêu anh quá cũ
Nỗi nhớ anh cũng đã hóa rêu phong
Tâm tư anh buông thả giữa dòng sông
Lời anh kể cũng chưa từng thấm thía
Trong mắt em anh biết mình vô nghĩa
Chẳng giàu sang như bao kẻ quanh người
Em lá vàng, anh nào ước xa xôi
Yêu một thuở đã thành người dại dột
Chuyện chúng mình chẳng bao giờ êm mượt
Cứ phong ba rồi kẻ ngược người xuôi
Một bến sông bao mưa nắng qua rồi
Con đò cũ vẫn còn trôi bến lạ
___ 24.01.2018 ___