lửng lơ
Buồn đau có lẽ cũng như thừa
Mệnh hẩm nên thời chẳng kẻ ưa
Quạnh quẽ riêng mình trao dệt khổ
Thờ ơ mỗi hắn kết giăng lừa
Tâm hồn lạc lõng đời sương gió
Trí dạ bơ phờ phận nắng mưa
Khắc khoải mi sầu in mắt ngọc
Đìu hiu xót tủi biết chăng vừa.
27/1/2018