tiếng hú của bầy quỉ dữ
Say vũ điệu chúng cất cao tiếng hát
Trên xác em thơ, xác của mẹ già
Trong màn đêm giọng lanh lảnh của bầy ma
Nghe rờn rợn khối sơn hà tan vỡ.
*
Bầy quỉ dữ tung cao tiếng hát
Át tiếng than át cả điệu buồn
Nhìn hoang vu, đôi mắt lệ sầu tuôn
Nước vẫn đục...lạc nguồn xa mãi.
Bên góc phố, tôi gặp người em gái
Lời buồn tênh, nghe tê tái cuộc đời
Em đứng đây để chờ đợi khách chơi
Nuôi đàn em dại...em ơi đứt ruột
Sớm ghé rừng hoang anh cầm cây cuốc
Những nhát sâu như cuốc chính đời mình
Xới đất khô tìm chữ nhục, chữ vinh
Đất cằn cỗi, đầy lệ tình đất mẹ.
Inline image
Đêm hoang lạnh, xa nghe tiếng ré
Đàn trẻ thơ mất mẹ thét gào
Bóng đêm đen phủ dầy đặc nỗi đau
Đầy hoảng sợ tương lai nào cuộc sống?
Rừng âm u gió gào bão lộng
Ôi nước non, nòi giống còn không?
Quê hương ơi tan nát cả lòng
Bầy quỉ dữ cuồng ngông đốn mạt
Say vũ điệu chúng cất cao tiếng hát
Trên xác em thơ, xác của mẹ già
Trong màn đêm giọng lanh lảnh của bầy ma
Nghe rờn rợn... khối sơn hà tan vỡ.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 541 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|