Poem logo
Poem logo

thảm sát mậu thân 1968 😢

Đón xuân Mậu Tuất ta khóc Mậu Thân
Năm mươi năm nỗi kinh hoàng còn đó
Vết thương rỉ máu mỗi khi trở gió
Nỗi đau này theo mãi suốt thời gian

Nỗi ám ảnh của cái đêm bạo tàn
Khi tiếng súng hòa chung cùng tiếng pháo
Khi xác người chôn sống trong huyệt đạo
Máu nhuộm áo người thây phơi khắp nẻo

Đớn đau thay sự thật bị bóp méo
Việt cộng gây ra chết chóc tang thương
Ấy vậy mà chúng chẳng chút vấn vương
Còn ăn mừng “ tổng tấn công nổi dậy “

Chúng tưởng rằng chúng có thể che đậy
Một bàn tay che lấp cả bầu trời
Nhưng sự thật chẳng giấu được cả đời
Chỉ thương Huế với vành khăn tang trắng

Thương Miền Nam ngậm ngùi trong cay đắng
Với chuỗi ngày sống nhưng chết trong tim
Nuốt nước mắt căm hờn trong lặng im
Chân cố lê trên bước đường không lối

Ánh sáng mờ dần chỉ còn bóng tối
Mậu Thân ơi! Ta đã khóc cho mi
Ta khóc cho những người đã ra đi
Trong năm đó vùi thây trong đất cát

Nạn nhân ơi! Nhớ người ta xin hát
Khúc hát ân tình nước mắt câu kinh
Năm mươi năm cộng sản vẫn lặng thinh
Vẫn phủ nhận: chúng người gây thảm sát

Nhưng! Sự thật chẳng bao giờ mờ nhạt
Vụ việc kia đã lòi ra chân tướng
Bọn cộng sản khó mà sống sung sướng
Thế giới biết rồi! Giấu được nữa không?

Khương Thuỵ Phùng ( Danmark ngày 24/2- 2018)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm