đêm qua…
Đêm Qua…
Đêm qua em ngủ có ngon không
Có bước vào mơ thấy nắng hồng
Đang rải ấm vườn bên lối mộng
Nhoẻn cười, đủ sắc trổ đầy bông…
Có nghe róc rách suối reo vang
Thoang thoảng ngân nga chuỗi nhạc đàn
Lượn khúc dài theo chân mỏm đá
Đến dòng nước bạc gợn lăn tăn
Có thấy trên cao nhánh mượt chìa
Uyên ương đậu đó rỉa cho nhau
Thương thương đôi bạn ngừng giây phút
Non nỉ. líu lo cuốn ánh trào
Rồi em có lại áng mây bay
Tiếp tục ngả lưng thả giấc dài
Dưới gió phương ngàn xòe cánh đỡ
Từ từ dìu thẳng cõi mê say!…
Còn anh dào dạt suốt canh đêm
Lặng lẽ nhìn trăng tỏa xuống thềm
Xúc cảm dâng tràn, từng khoảnh khắc
Bóng hình yêu dấu chảy vào tim
Rồi tiếp đưa tay lấy sổ đời
Ba năm ghi chép chuyện buồn vui
Cuộc đi tìm “Mộng” ngàn mơ ước
Gói lại, niêm phong thả giữa trời
Khói thuốc bờ môi phả nhẹ ra
Lim dim thổn thức, vọng về xa
Em cười, em “trốn”, em duyên dáng
Da diết con tim…”Nương Tử” à!…
9/3/2018
Nguyễn Thành Sáng