Poem logo
Poem logo

cuộc nhậu chia tay của những con chó điên

Tác giả: Tùng Bèng
Tối hôm nay bọn t lại ngồi lại với nhau. Không còn ngân nga câu hát bậy : “ ngồi lại bên nhau, ta hít lại lol trâu”
Khi mỗi người đều có một tâm trạng riêng, một niềm nhớ và một hoàn cảnh riêng. Nó đành chia tay một mối tình trong nước mắt, đã có những lần, có những tình cảm đã ăn sâu vào tận giấc ngủ. Nhiều lần giữa đêm, trong cơn mộng mị nó vội tỉnh giấc, trở mình sang thì phát hiện gối đã ướt từ lâu. Nó chợt nghĩ về ae, nghĩ về con người yêu nó, về tương lai “du dú” ở nhà và về sự cô đơn sắp xảy đến với nó. Tiếng thở dài như chợt đánh vào nỗi đau. Như được tạt một xô nước lạnh Nó khóc. Vốn là kẻ lầm lỳ. Rồi chợt nhận ra thật lâu lắm nó không còn khóc. Hôm nay ngồi với ae. Nhìn bọt bia trắng xóa, nốc một hớp thật dài. Mắt nó chợt long lanh. Nó nói trong nước mắt rằng về nhà nó không chơi với ai hết... Vốn là kẻ khó tính nên nó ít bạn. T ngồi đối diện, nhìn vào mắt nó, thấy rõ ae ngồi quanh qua hình ảnh phản chiếu từ võng mạc.Tất cae đều nhìn xa xăm. Lúc đấy mới biết tình cảm thât nồng nàn trong phút chốc. Thật buồn.
Mấy ace đồng cảm với nỗi buồn của nó. Như một nỗi đau chung. Không biết bao giờ sẽ gặp nhau đây..
Vốn dĩ trong cuộc đời này người ta chỉ ôm lấy niềm đau riêng, có rất nhiều người chưa gặp được để sẻ chia, ấy là điều bất hạnh cuộc đời. Buồn nhất ko phải là không có ai bên cạnh, mà buồn nhất là cả thành phố mấy triệu dân mà ko một ai để ý lấy hơi thở của mình. Chúng tôi, hôm nay, ngay lúc này đã cùng cảm nhận một nỗi buồn. Uống một hơi cùng hết bia trên bàn, ae lại nhìn nhau. Không ai nói ai câu gì. Thật hiếm khi ngồi đông mà trầm như này.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm