bước đông
Đông về...
...lả lơi chiếc lá đung đưa
Giữa mù sương cố giấu niềm nhung nhớ
Mặc cho làn gió lạnh tan hoà trong nhịp thở
Bước thu qua.. chợt mỏi sắc vai gầy.
Chiều mênh mang
...quán nhỏ...khách chuốc cạn men say
Giọt nồng cay giữa bụi trần lơ đễnh
Duyên trầu cau phải chăng như định mệnh
Sổ ân tình...lật mãi...một chữ yêu!
Bóng ai đâu...chỉ đường vắng hắt hiu
Hàng cây rủ lặng im như cảm lòng lữ khách
Sao chẳng lại đây nâng chén tình ta dốc sạch
Đốt cung buồn trong ký ức...vết son môi!