lạc bước miền cô đơn
Trong màng đêm hắt hiu lạnh giá
Bước chân buồn nghiêng ngả lieu xiêu
Giữa đêm cảnh vật tiêu điều
Không gian tĩnh lặng dáng kiều lẻ loi.
Chân mãi bước chơi vơi cô lẽ
Vẫn một mình như kẻ lang thang
Buồn đau lệ đẫm mi tràn
Tim côi buốt giá nặng mang tình sầu.
Dù năm tháng phai màu chẳng đổi
Yêu thương người mòn mỏi đợi trông
Duyên tơ se kết chỉ hồng
Vui câu ân ái mặn nồng mai sau.
21/3/2017