tự suy ngẫm
Cuộc sống vần xoay cảnh đời vô ngã
Tách cafê đen chẳng đá không đường
Tôi uống cạn để quên bớt đau thương
Còn dai dẳng lệ sầu vương niềm nhớ.
Tách cà phê vẫn cùng ta muôn thuở
Lãng quên đời dang dở chuốc thương đau
Phận hồng nhan chưa từng nếm ngọt ngào
Mà đắng cay quyện vào hồn tê dại.
24/3/2017