tình buồn vu vơ
Ngồi buồn suy nghĩ vẩn vơ
Tưởng mình thi sĩ viết thơ giải sầu
Giọt tình rớt rụng nơi đâu
Mà sao dạ cứ tủi rầu năm canh
Phải chi mộng ước dệt thành
Thì lòng chẳng phải mong manh thế này
Cuộc đời phiêu bạt đó đây
Bao nhiêu gian khó tháng ngày quấn quanh
Người thương lỡ hẹn tơ mành
Khiến cho duyên nợ tròng trành trái ngang
Còn mơ kết sợi chỉ vàng
Ái ân trọn kiếp nặng mang không rời
Ấm nồng nguyện hứa ai ơi
Phương xa mỏi ngóng chân trời quạnh hiu
Bước chân cô lẻ từng chiều
Rót vào tim nhỏ liêu xiêu cõi hồn.
4/3/2018